Hầu như những lỗi này thanh tra đều bỏ qua. Dư luận đặt câu hỏi: Bác sĩ Trung Quốc “chui” vào phòng khám bằng cách nào và vì sao họ hoạt động ngang nhiên như không có gì?Hậu quả của việc để bác sĩ dỏm tung hoành là bệnh nhân tiền mất tật mang như trường hợp của chị Nguyễn Thị Lan (28 tuổi, Bình Phước) mổ trĩ ở Phòng khám Huê Hạ phải đi cấp cứu tại BV Chợ Rẫy vào chiều tối 19-7 do chảy máu không cầm. Trong khi mổ trĩ là một kỹ thuật rất ư là đơn giản.Thuốc dỏmBS Trương Thìn, Chủ tịch Hội Đông y và Hội Châm cứu TP.HCM, cho biết các bác sĩ Trung Quốc qua Việt Nam có nhiều đường nhưng con đường chính thống và đúng đắn là được phép của Bộ Y tế. Họ phải cung cấp các văn bản, chứng chỉ, bằng cấp liên quan, sau đó Bộ Y tế sẽ xác minh tính chân thật ở đại sứ quán. Nhưng con đường này thì khó.Đã “lọt” được vào Việt Nam, dù chính thống hay “lậu” thì chiêu thức thường thấy là: Một số người không thuộc Hội Đông y TP.HCM đến TP mở phòng khám rồi mời các thầy thuốc Trung Quốc chưa được phép, thậm chí không phải là bác sĩ vào đây hoạt động. Những phòng khám này thường chỉ cho phép Đông y nhưng làm luôn Tây y. Đây là một tệ nạn giống như buôn lậu. “Mục tiêu của các phòng khám này là lợi nhuận. Họ đầu tư và quảng cáo một cách lố bịch. Họ dùng cả uy tín của Trung y để câu khách và lấy tiền một cách quá đáng. Hậu quả là thầy thật thì ít mà thầy giả thì nhiều, dẫn đến những tai biến không lường được” - BS Trương Thìn nói.Lương y Phạm Văn Cận, Phó Chủ tịch Hội Đông y quận Phú Nhuận, cho rằng các bác sĩ Trung Quốc vào Việt Nam, một số thì qua đường ngành y tế, trong đó có các bác sĩ dỏm dùng bằng bác sĩ thật, tráo ảnh, chứng minh thư. Không tự nhiên họ làm được, họ hành nghề có giấy tờ, giấy phép nhưng giấy nào giả, giấy nào thật thì có cơ quan chức năng mới biết.Ngoài đường chính thống thì con đường nào họ vào cũng được, du lịch, đi chơi… nhưng vào đường nào thì cũng phải có đường dây mối mang, phải có “cò” mới được. Nghĩa là “cò” sang Trung Quốc bắt mối, cho tiền và dụ dỗ kéo bác sĩ về Việt Nam. Có hình thức là người Việt cho thuê nhà, đứng tên phòng khám còn người Trung Quốc mua cả phòng khám. Người đứng tên thì ra trước ngồi uống nước canh các cơ quan chức năng, còn bên trong thì bác sĩ Trung Quốc tung hoành. Khi có đoàn kiểm tra đến thì người đứng tên chạy vào ngồi vào bàn khám, người Trung Quốc thì khai là bệnh nhân, khi đoàn kiểm tra đi thì bác sĩ Trung Quốc lại hoạt động. Theo lương y Lê Văn Chánh, Phó Chủ tịch Hội Hậu môn Trực tràng Việt Nam, thì đây là chiêu thức “đập lột” bệnh nhân, tức là chụp giựt lấy tiền, nếu có vấn đề xảy ra thì họ chạy mất.“Hội viên của tôi mà chơi với phòng khám Trung Quốc là chết với tôi ngay nhưng những người này thì họ không vào Hội Đông y” - lương y Phạm Văn Cận nói.Các lương y Việt Nam cho rằng bác sĩ Trung Quốc “chui” vào được thì phải có bảo kê và dùng tiền thì mới chui được. Bộ Y tế thì duyệt quảng cáo trơ trẽn, cho họ nói linh tinh như “sơn đông mãi võ”.Thầy dỏmLương y Phạm Văn Cận cho rằng toàn bộ thầy thuốc Trung Quốc qua đây là do không cạnh tranh nổi với các bác sĩ giỏi ở nước họ. Còn theo BS Trương Thìn, những thầy thuốc giỏi thì thường đi qua các nước tiên tiến, ở đó họ được chào đón và đời sống kinh tế khá cao. Người giỏi thì ở đâu cũng sống được. Những người đã có chỗ đứng ở đất nước họ thường thì chẳng đi đâu cả. Những thầy thuốc qua đây là loại thường thôi!“Những người Trung Quốc qua đây chắc chắn tay nghề không tốt. Nếu như trong nước họ quen với phong tục tập quán, tay nghề giỏi, công việc tốt thì họ sẽ không đi đâu hết. Như tôi chẳng hạn, mặc dù Đài Loan mời qua đó làm việc nhưng tôi không đi” - lương y Trần Nam Hoàn, Phó Chủ tịch Hội Đông y Tân Bình, cho biết.Theo lương y Lê Văn Chánh thì bác sĩ Trung Quốc qua Việt Nam không có trình độ, không biết phản ứng thuốc, sốc phản vệ như thế nào. Có ai bao giờ bệnh nhân vào truyền dịch mà truyền một cách vô tội vạ, không kiểm tra bệnh nhân có dư đường hay muối gì cả. Như bệnh nhân ở Phòng khám Maria (Hà Nội) vào dịch một ngày 4-5 chai rồi chết luôn.Đó là thầy thuốc, còn thuốc thang của người Trung Quốc thì sao? Theo lương y Phạm Văn Cận, bài thuốc của Trung Quốc cũng giống như ta nhưng họ lấy giá tiền gấp 10 lần ta và thầy thuốc qua đây thì kém hơn ta nhiều. “Thuốc của họ cũng thường thôi. Đông trùng hạ thảo đúng là vàng, nhân sâm là rất quý nhưng họ rút hết tinh chất đi rồi thì còn gì là vàng, là quý giá nữa. Có những bệnh nhân bị đau khớp, họ pha Corticoid vào thuốc Bắc cho uống để giảm đau nhanh nhằm lôi kéo bệnh nhân nhưng làm tay chân, mặt mũi phù lên” - BS Trương Thìn phân tích. Viện sĩ-Giáo sư DƯƠNG QUANG TRUNG: Cần xem lại Vụ Y học Cổ truyền có đủ năng lực cấp phép không? Về mặt quản lý nhà nước, ngành y tế phải chủ trì và đưa ra quy định chặt chẽ về cấp phép hoạt động cho người Trung Quốc, chỉ cấp cho người có bằng cấp chuyên môn thật sự chứ không thể một người đăng ký mà nhiều người hành nghề, khi xảy ra chuyện thì họ trốn. Lâu nay vấn đề cho phép rất lỏng lẻo và kiểm tra không đến nơi, đến chốn. Phải xem lại Vụ Y học Cổ truyền có đủ sức cho phép chưa. Vấn đề này cần phải có hội đồng khoa học thẩm định rồi mới cấp phép. Đối với Sở Y tế TP.HCM và Hà Nội thì phải đi kiểm tra, hậu kiểm chặt chẽ. Nếu vi phạm lần thứ nhất là cho tạm ngưng hoạt động, lần thứ hai là rút giấy phép. Chẳng hạn như trong tám phòng khám Trung Quốc ở thành phố thì cho bảy cái vi phạm ngưng hoạt động hết, một cái cho hoạt động thì phải kiểm tra. Đã hành nghề y học dân tộc thì không thể làm Tây y. Đây không phải là vấn đề chính trị-xã hội mà là sinh mạng và sức khỏe của người dân nên phải xử lý nghiêm. ____________________________________________ “Thanh tra phải có nghiệp vụ cao và phải có nghệ thuật như: thanh tra đột xuất, giả dạng, nghiên cứu, đánh giá thông tin… thì mới phát huy được hiệu quả thanh tra. Nhưng điều quan trọng, phải quản lý được bác sĩ Trung Quốc vào Việt Nam. Nếu là bác sĩ đội lốt đi du lịch thì địa phương phải quản lý tạm trú, tạm vắng, xuất nhập cảnh phải chặt chẽ. Bác sĩ, lương y phải tự giác ý thức được công việc cứu người là việc thiện chứ không phải đơn thuần là kiếm sống” - một thanh tra đề nghị. Theo PLTPHCM